in

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh Chương 1 – P2

Khi ba cái tên “Thương Thanh Từ”, “Tuyệt Mỹ Sát Ý” và “Phong Nhã Tụng” được đưa lên tuyên truyền, Cố Thanh đã hoàn toàn muốn cúng bái sự kiên trì bất khuất của Canh Tiểu. Hạnh tóm bằng được ba vương bài lớn nhất Hoàn Mỹ, nhất là vị đại nhân “Thương Thanh Từ”.

Sau đó Cố Thanh nghe được nguyên nhân chân chính, rốt cục hiểu, cô gái này tuyệt đối là vận c*t chó.

Ngày kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ và ngày kỷ niệm thành lập trang web của Canh Tiểu Hạnh, lại trùng hợp không thể trùng hợp hơn trúng vào cùng một ngày. Kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ xưa nay đều làm rất lớn.

 

Tất cả CV [1] toàn bộ đều họp lại, mặc kệ người cũ người mới, đều có tiết mục. Nghe nói Thương Thanh Từ nghe có mấy người muốn hát cổ phong ca, cuối cùng đề nghị làm kịch ca [2], còn làm hoàn chỉnh video, kịch truyền thanh. Cô Thanh nghe tin tức đó, trái tim ngừng đập vài giây, nếu có thể có Thương Thanh Từ độc thoại, thật không biết nên cho kịch ca này bao nhiêu điểm…

Làm một người yêu thích cover bài hát, đây là sự hấp dẫn cực lớn….Khi cô còn suy nghĩ miên man, Canh Tiểu Hạnh phi thường không tức thời bổ sung, độc thoại trong kịch ca không phải hắn, mà là lão đại của tổ lồng tiếng Hoàn Mỹ – Tuyệt Mỹ Sát Ý, Cố Thanh mới hoà hoãn lại…

Nhưng mà! Chất giọng của Tuyệt Mỹ Sát Ý cũng rất rất mê người….Mặc kệ mỗi người có sở thích riêng khác nhau, hắn và Thương Thanh Từ hoàn toàn có thể chia đều thiên hạ, đáng tiếc Tuyệt Mỹ quá bình dị gần gũi, khiến sự “thầm lặng” của Thương Thanh Từ trở thành trọng điểm hấp dẫn nhất. Vì gần đây nhà cô có nhiều chuyện vụn vặt, tạm thời không ở trong ký túc xá trường..

Nên buổi tối tám giờ, buổi gặp mặt đầu tiên theo kế hoạch, nàng lên muộn khoảng nửa tiếng. May mắn, phần của nàng cũng không cần nàng nhọc lòng lo nghĩ, có đạo diễn, có kế hoạch, có điền từ, có tuyên truyền… những thứ cơ bản đều có, nàng làm tiền kỳ chỉ là người mua nước tương [3] thôi.

Khi vào phòng, thì nghe được một trong ba đại vương bài Phong Nhã Tụng đang nói.

Giọng nói có ý cười tự nhiên: “Ta ấy, dư dả nhất là thời gian, Tuyệt Mỹ và Thanh Từ thì khó nói a.”

“Ta?” Tuyệt Mỹ tiếp lời, “thời gian pia diễn [4] không nhiều, giao ghi âm thô thì không thành vấn đề.”

“Không phải cậu còn phần độc thoại trong kịch ca sao?”

“Độc thoại?” Tuyệt Mỹ kỳ quái, “Ai hát?”

“Cái này…” giọng của Canh Tiểu Hạnh êm dịu ngoài ý muốn, “Chúng ta có mấy ứng cử viên, còn chưa định.”

Cố Thanh vừa dọn bàn học vừa nghe Canh Tiểu Hạnh nói.

Giọng của Canh Tiểu Hạnh làm cô hoáng nghi hoặc, cô bé này làm sao thế? Khí phách ngang ngược kiêu ngạo bình thường đâu rồi?

Nàng không mở mic, cứ thế ngồi nghe mọi người thảo luận…Dường như không hề có thanh âm của Thương Thanh Từ, ừm, đại nhân hẳn là bề bộn nhiều việc, tạm thời rời khỏi rồi.

“Có người đến rồi?”

Bỗng nhiên có thanh âm chậm rãi thấp giọng nói. Giống như đang ăn cái gì vậy, hơi mơ hồ không rõ. Nhưng cố tình là loại mơ hồ không rõ này càng khiến người ta cảm thấy vô cùng mất hồn. May mà hôm nay bàn công việc, trừ mười mấy người, không có fan nào…Nếu không… chỉ sợ… bình luận thổ lộ sẽ như dời núi lấp biển vọt lên..

Phải biết rằng, Thương Thanh Từ đã ba năm không tham gia kỷ niệm thành lập của Hoàn Mỹ, cách lâu như vậy, lần này số người online vượt quá bốn vạn cũng không có gì đáng kinh ngạc, tuyệt đối có thể mở ra lịch sử online đông nhất..

Phong Nhã Tụng nhanh chóng nói: “Ai yo ~ thì ra Đầu Bài của chúng ta có mặt nha ~ đã qua một tiếng bốn mươi bảy phút, sao bỗng dưng lại lên tiếng vậy a?” Thương Thanh Từ ừm một tiếng: “Mình vẫn online. Bất quá bây giờ không phải nói chuyện với cậu, tắt mic đi.” Phong Nhã Tụng trái lại rất nghe lời, lập tức im lặng không tiếng động. Ngay cả vị đại nhân này cũng im lặng, đương nhiên không ai dám mở miệng.

“Thanh Thanh Mạn?” Thương Thanh Từ hơi đăm chiêu, đọc tên của cô.

Cố Thanh hậu tri hậu giác sững sờ vài giây, lập tức ấn F2: “Em ở đây.”

“Thanh Thanh? Gọi cậu đó?” Canh Tiểu Hạnh run rẩy nhắc nhở..

“Mình đây?” Nàng kỳ quái.

“Thanh Thanh? Không có đó sao?”

“Mình có đây mà..” nàng vô cùng khó hiểu.

“Chắc là cậu ấy đi ăn gì đó, cô ấy là ăn hoá [5]….” Canh Tiểu Hạnh ngượng ngùng cười.

Cùng đón đọc những phần tiếp theo của truyện ngôn tình lãng mạn “Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh” tại doctruyendoremon.vn bạn nhé!

 

Bình luận:

cong chua ho nguyen: truyen nax cug dc hjhj,co aj mun lm wen hk cko mk sdt yk .mk saj vjettel cu de sdt len mk se ket pan nhe max boy…..-_< – 19/02/2016, 16:26:52

cong chua ho nguyen: truyen nax cug dc hjhj,co aj mun lm wen hk cko mk sdt yk .mk saj vjettel cu de sdt len mk se ket pan nhe max boy…..-_< – 19/02/2016, 16:06:09

☆Pé_Mèo♪: Hay quá add ơi hj – 19/02/2016, 07:08:33

luna_sailan: Up truyện cười đê adm *♡* – 18/02/2016, 23:13:20

What do you think?

Written by Doremon

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Rất Nhớ – Rất Nhớ Anh Chương 1 -P3

Rất Nhớ – Rất Nhớ Anh Chương 3