in

Rất Nhớ – Rất Nhớ Anh Chương 1 – P1

Nam chính là một bác sĩ kiêm diễn viên lồng tiếng, nữ chính là một phối âm nghiệp dư. một mối tình online, yêu từ thanh âm của đối phương đến con người. Bạn có tin không, trên thế giới này luôn có một loại âm thanh, sẽ khiến tim bạn đập thình thịch khi nghe thấy?

Chả Tôm Tươi Nhồi Đậu Hà Lan

Tiết Tử : Gà hầm bao tử nấu tiêu

“Mình nói này, giờ mình đang ở trên xe công cộng.” Cố Thanh đeo tai nghe, nói chuyện với bạn trên phòng yy, “Chờ mình về ký túc rồi nói tiếp, được không?”

Sáng sớm sáu giờ, chuyến xe sớm nhất, trời còn chưa sáng rõ. Vị tiểu lão bản của trang web, ngàn dặm truy kích, nhất định bắt người vô hình như cô hát khúc mừng sinh nhật kỷ niệm một năm thành lập trang web. Cô ấy lười đánh chữ, liền trực tiếp kéo cô vào phòng yy của mình. Bạn cùng phòng của cô là người nóng vội, nhất định phải nói xong mới bằng lòng bỏ qua, cô câu được câu không góp lời, tựa vào vị trí cuối cùng bên phải, nhìn khoang xe trống rỗng. Hai người nói xong việc công, tám tới chuyện tư.

Đề cập tới việc riêng, chủ đề để hai thiếu nữ độc thân buồn chán cùng tám chuyện, từ Đào Bảo [1], cuối cùng thành công lạc tới chủ đề đồ ăn.

“Hôm qua mình ăn cái lẩu siêu ngon.” Cố Thanh bỗng nhớ tới bữa tiệc lớn vô cùng phong phú tối qua.

“Lẩu gì?” Canh Tiểu Hạnh hỏi nàng, “Mò Đáy Biển? Lưu Nhất Thủ? Tiểu Phì Dương?” [2]

“Gà nấu bao tử.” Cố Thanh nheo mắt, dư vị vẫn như cũ, “Hẳn là gà hầm bao tử nấu tiêu, lẩu trắng trắng đỏ đỏ, trắng là canh nóng thơm ngon, nồi màu hồng là huyết và đậu hủ kiểu Đài Loan, cậu biết huyết với đậu hũ luộc bằng nước canh dầu cay, hương vị ngon thế nào không?”

Cố Thanh thích ăn, nhắc tới đồ ăn ngon thì thanh âm vô cùng ôn nhu, so với nàng xướng cổ phong ca còn ôn nhu hơn không biết bao nhiêu lần.Bên trong xe chỉ có hai ba người, đều chưa ăn sáng, bụng đói kêu vang. Bỗng nhiên nghe được cô gái ôn nhu tinh tế nói về nồi lẩu cay nóng, thật sự là một kiểu tra tấn. Hơn nữa thanh âm của cô gái này còn có chút lười nhác nhàn nhạt, nho nhỏ lại khàn khàn, thật mê người…

“Thanh Thanh, cậu đang trả thù xã hội sao? Hay là trả thù tớ….” Canh Tiểu Hạnh vẫn nằm trên giường, cảm giác đói khát trầm trọng, thanh âm đã run run.

“Đây là lần đầu tiên mình biết bao tử hầm với gà ngon như vậy, nước canh nấu thành màu sữa đục, trong canh còn có mùi dược liệu cùng hương tiêu…. Bạn học Canh, mình nhất định phải dẫn cậu đi ăn một lần.”

Rất nhớ rất nhớ anh

Bộ dạng kinh ngạc của Canh Tiểu Hạnh thật sự nhìn rất vui mắt.

Cố Thanh cầm cơm nắm của mình, cắn từng ngụm ăn, tưởng tượng ra cảnh Tiểu Hạnh nằm trên giường giãy dụa phân vân có nên rời giường không, có nên vọt ra căntin làm người ăn sáng đầu tiên không, cô liền cảm thấy thế giới thật tốt đẹp.

Oán khí vừa rồi bị cô ấy bức ép vào phòng yy thảo luận ca hát kỷ niệm một năm gì đó, nhất thời tan thành mây khói.

“Cố Thanh, mình hận cậu……..” Thanh âm của Canh Tiểu Hạnh đã có chút nức nở.

Cô cười ra tiếng, cắn cơm nắm, mơ hồ không rõ nói: “Thật sự ăn ngon lắm ấy.”

Canh Tiểu Hạnh không lên tiếng.

Nàng nghĩ cũng chơi đủ rồi, để tránh bị đuổi giết khi trở lại trường học, đang định nói thoát yy trước, bỗng nhiên có một thanh âm thực rõ ràng, ẩn ẩn mang ý cười nói: “Đây là món ăn nổi danh của người Hẹ ở Quảng Đông, khi rảnh rổi, ở nhà nấu cũng tiện lợi.”

Là thanh âm của nam nhân. Hơn nữa là loại chất giọng vừa nghe đòi mạng, tuyệt đối có thể miễu sát [4] tất cả các cô gái. Quan trọng nhất là, Cố Thanh nhận ra giọng nói này………

Thương Thanh Từ..

Đầu Bài [5] của tổ lồng tiếng Hoàn Mỹ, Thương Thanh Từ…

Cố Thanh trợn mắt há hốc mồm. Không dám tin nhìn danh sách tuyến phòng..

Chỉ có “Thanh Thanh Mạn”, “Canh Tiểu Hạnh” và “Thương Thanh Từ”..

Nàng quả nhiên không đoán sai, là Thương Thanh Từ, thật là Thương Thanh Từ..

Người có chất giọng lộng lẫy nhất giới lồng tiếng phối âm, thành danh nhiều năm vẫn khiến người ta đoán không ra tuổi. Đề tài tán gẫu không bao giờ dứt của fan hâm hộ của hắn là hằng năm có bao nhiêu ảnh quảng cáo game online, nhân vật cổ trang chính chỉ định hắn, còn có rất nhiều quảng cáo đã sớm quyết định dùng giọng hắn làm thanh âm ngự dụng…

Xét thấy đây là kênh riêng tư của Cố Thanh, cô thật sự không đoán nổi lý do vị SAMA vừa xuất hiện sẽ khiến tất cả thanh khống [6] nhiệt huyết sôi trào này, vào buổi sáng sớm tinh mơ lại đi vào phòng này, hơn nữa rõ ràng đã nghe một lúc, nếu không sao biết mình đang nói về gà hầm bao tử? Nhưng là cố tình trùng hợp như vậy, xe bắt đầu vào đường hầm, đường mạng của nàng kẹt không phát ra được tiếng nào…Ngay cả chào hỏi cũng không chào được….Hận nhất chính là, Canh Tiểu Hạnh vậy mà lại im lặng, để hắn một mình tự nói..

“Làm không phải quá khó, chỉ là tốn một ít thời gian, hơn nữa rửa bao tử có chút phiền toái.” 

Thương Thanh Từ nghe như vừa tỉnh ngủ, thanh âm thế nào gọi là gợi cảm, hấp dẫn? Chính là đây…Cố Thanh cảm thấy hẳn là hắn tình cờ nghe qua những điều này, sau đó thuận tiện nói lại. Không hề để ý kênh này có ai nghe không.

“Phối liệu liều lượng đầy đủ, sẽ có hiệu quả dưỡng sinh. Anh nhớ là phải có táo đỏ, đảng sâm, ngọc trúc, cẩu kỷ, hồi hương, lá thơm, cây quế, còn lại là gia vị sẵn có, muối và gà sạch, đương nhiên không thể thiếu rượu gia vị.”

Thương Thanh Từ còn nói hai câu, đại ý là gà phải đặt vào trong bao tử, dùng tăm cố định lại, nấu lửa nhỏ từ từ…

Thanh âm vì tín hiệu mà đứt quãng, nàng tập trung nghe. Cố Thanh đã từng nghe qua các tác phẩm giải trí của hắn mấy năm trước, cũng thiên về cổ phong giống mình. Giọng cổ phong của hắn vô cùng phong lưu, mà hiện tại, hiển nhiên là dùng giọng đúng của mình để nói chuyện. Bây giờ là sáng sớm, âm mấy độ, cửa kính thủy tinh trên xe vì chênh lệch nhiệt độ ngoài lạnh trong nóng mà phủ lên một tầng sương, nhưng nghe hắn chậm rãi giới thiệu công thức nấu ăn, cô giống như đang trải qua buổi tối ấm áp ngồi quanh lò bếp, có loại cảm giác an ổn kỳ lạ không cần suy xét.

Đây là sức quyến rũ của thanh âm, chỉ có thanh khống mới có thể thực sự lĩnh hội. Xe ra khỏi đường hầm, tên Thương Thanh Từ bỗng nhiên biến mất. Chắc là một lúc lâu không được đáp lại, nên rời khỏi phòng..

Nhưng Canh Tiểu Hạnh mất dạng lúc nãy lại xuất hiện ngay sau đó: “Vừa rồi dì đến kiểm tra vệ sinh ký túc, mình quên nói với cậu, nói tiếp đi, cái gì gà hầm bao tử ấy.”

Cố Thanh không tin lắm, thanh âm vừa rồi trên yy là thật: “Nên câu không nghe thấy Thương Thanh Từ nói chuyện?”

“Thương Thanh Từ? Là gì cơ?”

Cố Thanh không nhịn được lặng lẽ phỉ nhổ: “Danh nhân của giới lồng tiếng thương mại, Thương Thanh Từ, đầu bảng của Hoàn Mỹ xã đoàn.”

“Phát âm thật kỳ quái.” Canh Tiểu Hạnh, “Giới lồng tiếng gì đó của mấy cậy, tùy tiện tìm một tên đều vô cùng kỳ quặc, nhớ cũng không nhớ nổi…. bất quá cậu nói tổ lồng tiếng Hoàn Mỹ kia, hình như sếp có mời bọn họ. Bảo là ngày kỷ niệm muốn ở kênh yy, muốn chúc mừng nên cố ý mời tổ lồng tiếng này…. cậu nhắn tên hắn cho mình đi, mình xem có hắn không.”

“Chắc không đâu… bây giờ anh ấy chủ yếu làm lồng tiếng thương mại, làm không chuyên ít lắm.”

Vị SAMA này tuyệt đối là thần mai danh ẩn tích đã lâu…. vừa rồi, vừa rồi tuyệt đối là trúng tà…

“Không phải cậu nói vị SAMA này tên đứng đầu bảng sao?” Canh Tiểu Hạnh cười hắc hắc, “Mình không tin không thỉnh nổi hắn.”

Cô hoàn toàn không tin có thể mời được hắn, lại ôm hy vọng nhắn tên của hắn qua:

Thương Thanh Từ, chữ thứ nhất đọc là qiang.

Đây là tên một màu sắc[7], nhớ cho kỹ, đừng tự làm xấu mặt…

[1] Đào Bảo: trang web thương mại rất lớn.

[2] Mò Đáy Biển, Lưu Nhất Thủ, Tiểu Phì Dương: tên các quán lẩu.

[3] Cổ phong ca: khác với cổ ca [nhạc cổ ~ chủ yếu là nhạc khí dân tộc]. Cổ phong ca phối khí chủ yếu là nhạc khí dân tộc là chính, khí cụ điện tử Tây Dương làm phụ, cócảm giác hiện đại lại không mất ý vị cổ điển. Giai điệu của cổ phong cũng lấy ngũâm làm chuẩn nhưng tự do hơn, biến cung nhiều hơn, phổ biến hơn nhạc cổ.

[4] miễu sát: giết trong 1s.

[5] Đàu Bài: bài danh đứng đầu = tên đứng đầu bảng, vì từ này sẽ được dùng như tên gọi của anh [kiểu như danh hiệu] nên mình giữ hán việt.

[6] thanh khống: chỉ những người đặc biệt yêu thích thanh âm của các diễn viên lồng tiếng, tương tự như đệ khống là brother complex, mình không tìm được từ thay thế T^T.

[7] Thương thanh từ: màu như này, tiếng nhật là Sabiseiji

………………………

Một anh chàng vừa là bác sĩ vừa là một diễn viên lồng tiếng, còn cô gái là một người chuyên phối âm.
Hai người gặp nhau rồi chuyện gì sẽ xảy ra? 

Cùng đón đọc những phần tiếp theo của truyện ngôn tình lãng mạn “Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh” tại doctruyendoremon.vn bạn nhé!

 

Bình luận:

mỹ hương 2k7 : sàm dễ sợ
– 28/07/2019, 14:59:56

Thy Lê: Đọc từ đầu đến cuối mà chẳng thấy hay – 06/06/2019, 13:26:11

Thy Lê: Sàm thì có mình nghĩ Trá tim tan vỡ nói đúng đó mấy bạn – 06/06/2019, 13:23:40

Thám tử: Xin chào mọi người – 11/03/2018, 13:01:13

Tran van hung: Chao cac you – 07/02/2017, 21:41:48

Công chúa mít ứớt: mìk k thấy hay ở ckỗ nào hết.(^:^) – 07/08/2016, 13:05:08

Linh nhi trần: Nhìu từ khó hỉu wúa. Mông lung thiệt – 03/04/2016, 13:07:05

Trá tim tan vỡ: Sàm quá à – 22/02/2016, 17:37:03

luna_sailan: Hay chổ nào – 18/02/2016, 23:14:05

☆Pé_Mèo♪: Ôi truỵen hay tuyệt vời – 18/02/2016, 21:52:12

What do you think?

Written by Doremon

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

GIPHY App Key not set. Please check settings

Truyện ngôn tình rất nhớ rất nhớ anh

Rất Nhớ – Rất Nhớ Anh Chương 4

Rất Nhớ, Rất Nhớ Anh Chương 9